Bị người khác nhanh chân đến trước là điều nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người.
“Trước đó có từng gặp phải đối thủ nào khác không?” An Lăng Phi khẽ nhíu mày hỏi.
Tư Hoàng cau mày: “Lối vào nơi này hẳn không chỉ có một, nhưng cách nhau rất xa, mỗi người đi một ngả. Trước đó khi ở bên trong, chúng ta cũng từng cảm nhận mơ hồ như có dấu vết của những người khác, nhưng tiến độ của họ không bằng chúng ta, hơn nữa vị trí lối vào này chưa từng bị bại lộ.”
“Bần đạo không nhìn ra có gì khác thường ở gần đây, Tư Hoàng đại nhân phát hiện ra thế nào?” Tần Tang mở miệng hỏi, “Có phải ám ký các ngươi để lại lần trước đã bị phá hỏng?”
“Đúng vậy!” Thần sắc Tư Hoàng khẽ động, hơi gật đầu.