Dịch: Thanh Kỳ "Lô gia có thể đạt được, một là vì phụ vương qua đời, bọn chúng thừa lúc vắng mà vào, hai là có ẩn tình khác."
"Năm đó, ngày đưa tang phụ vương, cao thủ của Yển Sơn Tư gia đến phúng viếng, khi trời tối, một số người bất ngờ trúng độc, loại độc kia cực kì mạnh, vô cùng quỷ dị, ngay cả Hạ Thường Thị vẫn không thể bức độc ra ngoài. Chỉ còn cách bỏ ra đại giá, dùng bí thuật cưỡng ép áp chế."
"Độc tố vừa phát tác, bên ngoài liền có tiếng cảnh báo, cao thủ của Lô gia, tiềm phục ở bên ngoài từ trước, trong lúc bối rối, chúng ta bị Lô gia đánh vào vương phủ."
"Thời điểm nguy cấp, Hạ Thường Thị nhìn ra bại cục, mang theo một mình ta giết ra khỏi trùng vây, rất nhiều cận vệ của phụ vương, hi sinh đoạn hậu cho ta. Khi ta truyền tống đến Khảm Châu, mới thoát khỏi truy binh. Nhưng loại độc kia quá mức kinh khủng."
Tư Lục nói, trong thanh âm vẫn còn sợ hãi: "Sau khi an toàn, Hạ Thường Thị định chữa thương trước, không ngờ bí thuật không thể hoàn toàn phong ấn độc tố, kéo dài thêm nữa, sẽ hết cách xoay chuyển. Chúng ta đành phải ra ngoài tìm cách giải độc, mới gặp phải thủy bộ, trên đường đào vong, Hạ Thường Thị càng ngày càng suy yếu, cuối cùng dùng tính mạng của mình, tranh thủ cho ta chút hi vọng sống."