Một đám người chen trên boong lâu thuyền, tán thưởng cảnh tượng tráng lệ phía dưới.
Phía bắc Hỏa Vực, vẫn là nham tương vô cùng vô tận.
Tại Hỏa Vực còn có thể nhìn thấy từng khối đá to bằng ngọn núi, tựa như hòn đảo trong biển rộng, mà trong đó đại địa triệt để bị nham tương nuốt hết.
Trong tầm mắt là một mảnh xích hồng.
Khắp nơi đều là nham tương mênh mông vô bờ, xứng với cái tên biển nham thạch nóng chảy, không có nơi đặt chân, Thiệp Vân bảo thuyền bay đã mấy ngày đêm không ngừng nghỉ, cũng chưa bay ra khỏi phạm vi nham tương.