๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Phạm Nhàn thấy cô nghiêm túc, nhíu mày suy tư, đưa tai lại gần, lắng nghe thê tử thì thầm bên tai, tâm tình càng trĩu nặng. Trên mặt y không có biểu hiện gì khác, vẫn bình tĩnh như thường. Y an ủi thê tử: "Ta cứ nghĩ có việc gì lớn mà khiến nàng vội vàng xuống Giang Nam... Đám trưởng bối trong cung quen thói đánh giá người khác rồi, không cần quá quan tâm."
Trong thời gian ở kinh đô, cặp phu thê trẻ tuổi này đã cực kỳ ăn ý với nhau, hơn nữa đã từng thảo luận rõ ràng —— hiện giờ Uyển Nhi là thê tử, là phụ nữ, trong một mối quan hệ phức tạp như thế này, Phạm Nhàn yêu thương cô, không muốn cô phải dính dáng quá nhiều vào những chuyện u ám này, cho dù thực tế Uyển Nhi có thể giúp đỡ y rất nhiều.
Ví dụ như ngày Đại hoàng tử ghé thăm Phạm phủ, cuộc trò chuyện về đêm giữa hai người.
Dẫu đã hứa như vậy, nhưng Uyển Nhi không thể giả vờ như không có chuyện gì xảy ra xung quanh mình, càng không thể bịt mắt mình, giả như không thấy hôn phu của mình đang giương cung bạt kiếm với người mẹ không mấy thân thiết của mình.