๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Cũng có một số Ti khố âm thầm nhận tội, chủ động tới bám vào Giám Sát viện muốn làm nhân chứng chỉ điểm. Đương nhiên Phạm Nhàn chỉ cười thu nhận, xem ra đối phương không phải một thể hoàn chỉnh, công nghệ rèn đúc của Nội Khố không đạt tiêu chuẩn.
Y uống trà, nhìn mưa phùn ngoài đường tới thất thần, trong lòng bỗng nghĩ tới cơn mưa lớn đêm qua. Năm nay liệu Khánh Quốc có gặp hồng thủy không? Xem ra phải tranh thủ thời gian một chút, nếu không số bạc mà phụ thân cần còn chưa kịp vận chuyển tới ven bờ Đại Giang thì đê đã vỡ rồi.
"Đại nhân!"
Một giọng nói cực kỳ hoảng hốt vang lên như tiếng sấm nổ, đánh thức Phạm Nhàn khỏi suy nghĩ thánh nhân.