๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Ngôn Băng Vân im lặng một lúc mới nói: “Đây là công việc của Viện, con không thể vì tư tình.”
Ngôn Nhược Hải liếc nhìn hắn một cái rồi nói: "Rốt cuộc trong phủ có thể che giấu được người hay không, con rõ nhất."
Ngôn Băng Vân hành lễ vấn an, cáo lui bước đi. Lúc đi ngang qua cái núi giả khổng lồ trước hành lang, bỗng dừng bước, mắt nhìn những rêu xanh cùng tuyết còn sót lại trên mặt núi, chợt nghĩ đến một số quy tắc kỳ lạ thuở nhỏ trong nhà, cảm thấy mình dường như đã bỏ sót điều gì đó.
o O o