๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Lông mày nhị quản gia dần thư thái. Hắn làm theo chỉ thị của hoàng đế nên không để mắt tới cơn tức giận của Vương phi. Có nhiều việc cần chém trước báo sau, nhất là khi Đại hoàng tử tuy điều binh đến đây nhưng bản thân bị cầm chân trong cung, không thể biết chuyện gì xảy ra trong phủ. Phạm Nhàn bị chính người trong phủ bán đứng.
Hắn mỉm cười bước xuống bậc thềm, chuẩn bị lên xe.
Bàn tay vững chắc vén rèm xe lên, đồng tử nhị quản gia co lại vì căng thẳng. Bởi vì trong chiếc xe vốn phải trống không, giờ lại có vài người mặc áo đen lạnh lùng nhìn hắn!
Kế đó, nhị quản gia cảm thấy luồng khí lạnh thấu xương xuyên qua những lỗ hổng trên cơ thể, chui vào não bộ. Sau cái lạnh là cơn đau vô tận.