"๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Phạm Nhàn nhìn gương mặt của cô nương này là biết trong lòng cô đang nghĩ gì, cười lạnh nói: “Có phải đang nghĩ, tương lai ta sinh cũng có thể là quái thai không?”
Hải Đường nhẹ nhàng nở nụ cười, không đáp.
“Đừng có nghĩ đến chuyện mượn giống như thế!” Không biết có phải Phạm Nhàn liên tưởng đến cách ra đời mang hơi hướm ngôn tình của mình không, lửa giận trỗi dậy, hạ giọng gầm lên: “Cũng đừng có nghĩ đến việc bỏ xuân dược vào trong rượu!”
Hải Đường thấy sắc mặt nổi nóng của y, chỉ cười mà không nói câu nào.