๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Hải Đường nằm đối diện nhẹ giọng: "Sư phụ ta là người đầu tiên tìm Thần Miếu, không thể biết đường hơn ngươi được, tất nhiên sẽ vất vả hơn. Nhưng hậu nhân luôn khá hơn tiền nhân, có vẻ như ngươi biết nhiều hơn chúng ta."
"Đừng ganh tỵ với ta. " Phạm Nhàn nhắm mắt cười nói: "Được đi nhiều nơi, trải nghiệm nhiều chuyện, bản thân đã là niềm hạnh phúc hiếm có."
Vương Thập Tam Lang đáp: "Nói có lý."
"Vậy, sao chúng ta không thi từ đối đáp qua đêm? Sau này sử sách sẽ ghi, đêm gió tuyết dữ dội, tạo thành bài thơ tuyệt tác như thế nào, há chẳng tuyệt sao? Ta xin mở đầu: Một đêm gió bắc thét gào..."