๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
"Con không biết." Phạm Nhàn lặp lại: "Nhưng sống còn có những việc phải làm, dù thất bại thì đã sao? Hoàng đế bệ hạ rất mạnh nhưng nếu muốn giết con cũng không đơn giản."
Y cười cay đắng: "Trừ khi hắn bỏ hoàng cung, vứt bỏ triều chính đuổi giết con khắp nơi."
Phạm Thượng thư mỉm cười: "Việc đó không phù hợp tính cách của hắn. Nhưng con là thần tử mà hắn tin tưởng và sủng ái nhất, nếu phát hiện con phản bội, cơn thịnh nộ sẽ khiến hắn làm đủ thứ chuyện, không có gì đáng ngạc nhiên."
"Vậy con chỉ biết cầu trời phù hộ." Phạm Nhàn nói nhỏ: "Cho nên, trước khi Ngũ Trúc thúc về, con không muốn chống đối Hoàng đế bệ hạ."