Khương Viên Trinh quát chói tai, lúc này hắn đã không rảnh quan tâm đến nỗi lòng đau đớn khi nhà mình chết một vị Chân Vũ, hiện tại điều quan trọng nhất đối với Hoàng Thiên Vực bọn họ là phải tự bảo vệ mình trước.
Khoảnh khắc câu nói của Khương Viên Trinh vừa dứt, toàn bộ bên trong Hoàng Long thành thoáng chốc vang lên một mảnh tiếng rồng ngâm gào thét, nguyên khí thiên địa điên cuồng ùa vào bên trong trận pháp, lực lượng thiên địa vô tận hợp thành chín con rồng lớn màu vàng không ngừng lượn vòng ở giữa không trung, bạo phát ra khí thế cực kỳ kinh người.
Đó không phải là đại trận hộ tông của Hoàng Thiên Vực bọn họ trong thời kỳ bình thường, trên thực tế, loại đại trận hộ tông này là tự động kích hoạt, có thể ngăn cản những võ giả khác trong chốc lát, nhưng muốn ngăn cản loại cường giả cấp bậc như Tô Tín thì căn bản không thể nào.
Nhưng Tu Di Bàn Long Trận ở trước mắt này thật ra khiến Tô Tín có chút kinh ngạc, uy năng của tòa trận pháp này thậm chí còn mạnh hơn Vạn La đại trận được hắn bố trí ở Tây Bắc Đạo, đủ để ngay mặt chống lại công kích của cường giả Thần Kiều cảnh.
Trên thực tế, trận pháp này đương nhiên rất bất phàm, Vạn La đại trận của Tô Tín chính là kết quả Thiên Cơ Cốc nghiên cứu mấy nghìn năm, tuy thời gian Tu Di Bàn Long Trận được nghiên cứu ít hơn Vạn La đại trận, nhưng khi đó, đều là đại tông sư trận đạo xuất thân Mặc Môn và Thiên Cơ Cốc đi nghiên cứu Tu Di Bàn Long Trận này, hai bên đồng tâm hiệp lực, lúc này mới có thể nghiên cứu ra trận pháp cường đại như thế.