Tuy Sở Cảnh Thiên bất mãn tính cách do dự thiếu quyết đoán của phụ thân, nhưng không thể phủ nhận, Sở gia hiện tại toàn dựa vào một mình Sở Chu Hành chống đỡ, nếu như không có Sở Chu Hành, e rằng Sở gia bọn họ sớm bị mấy gia tộc khác chiếm đoạt.
Nhìn thấy Sở Cảnh Thiên đến, Sở Chu Hành nở nụ cười nói: "Con ta cuối cùng đã trở về, dọc đường đi như thế nào? Ngươi chuẩn bị quà mừng thọ cho lão tổ đã lấy được chưa?"
Sở Chu Hành rất thương yêu nhị nhi tử Sở Cảnh Thiên, nếu không thì bình thường đại ca của Sở Cảnh Thiên, Sở Lâm Thiên thân là con đích tôn, hơn nữa thực lực mạnh hơn Sở Cảnh Thiên, nên là đối tượng được đặc biệt bồi dưỡng, kết quả Sở Chu Hành đối xử bình đẳng với hai người.
Sở Cảnh Thiên sắc mặt nghiêm túc nói: "Phụ thân, lần này nếu không phải có cao nhân giúp đỡ thì e rằng hài nhi không về được."
Nói xong Sở Cảnh Thiên kể lại chuyện phát sinh dọc đường đi cho Sở Chu Hành nghe.