Ngươi khóc nói với ta, trong truyện cổ tích đều là lừa gạt.
Chu Bình An đang vùng vẫy trong hồ lúc này thật sự muốn cất cao giọng hát bài Đồng Thoại của Quang Lương. Chẳng hề giống chút nào với tình tiết trong tiểu thuyết, ta còn chưa kịp hô hấp nhân tạo, thậm chí tư thế hô hấp nhân tạo còn chưa đúng chỗ, đã bị một đôi chân nhỏ đi giày thêu đá bay mất.
Không một chút đề phòng.
Một cái tát, một tiếng thét lanh lảnh, hay những lời mắng "đồ đăng đồ tử" vô sỉ, chẳng có lấy một thứ nào xảy ra, thế nhưng chỉ trong nửa khắp hô hấp, ta đã bị đẩy xuống uống nước trong hồ mất rồi.
(Đăng đồ tử: Kẻ háo sắc, dê xồm)