"Ơ, phiền ngươi nhắc lại lời vừa rồi được không? Ta vừa thất thần."
Vừa rồi đang dồn hết tâm trí suy tính lát nữa nên nếm thử món ngon nào, bỗng dưng bị gọi tên, Chu Bình An nhất thời không nghe rõ người kia nói gì, đành dừng đũa, ngẩng đầu hỏi người đó.
Ai ngờ, ngẩng đầu kinh ngạc phát hiện hầu hết mọi người đang ngồi đều nhìn chằm chằm vào ta. Ơ, nói thật, đây là bữa tiệc rượu lớn nhất, thịnh soạn nhất ta từng thấy từ khi đến Đại Minh. Ta chỉ muốn nếm thử món mới thôi, đâu đến mức bị vây xem như vậy...
"Ngươi chính là Giáp bảng cao tài Hoài Ninh huyện Chu Bình An ư? Bọn ta đều đã làm thơ từ chia sẻ với mọi người, ngươi cứ im lặng không nói gì, lẽ nào khinh thường bọn ta?" Học tử bước ra lên tiếng nhắc lại lời vừa rồi, cố ý dùng lời lẽ trắng trợn, châm biếm Chu Bình An trong bụng chẳng có lấy một chữ, không hiểu văn ngôn.
Không ít người cũng hùa theo, nhao nhao bảo Chu Bình An cũng làm một bài thơ từ, chia sẻ cho mọi người.