Trong hang động, sương mù tràn ngập, Trương Thuần Nhất và Lục Nhĩ đều cẩn thận đề phòng, sương mù này có gì đó quái lạ, khiến bọn họ mất đi cảm ứng đối với huyết sí ma văn.
Cũng chính lúc này một đạo huyền quang màu đỏ hiện ra, đâm thủng sương mù, bắn về phía Lục Nhĩ.
Đối mặt với công kích bất thình lình, muốn tránh cũng không thể tránh, cũng chưa từng nghĩ tới việc trốn tránh, trong cổ họng phát ra một tiếng gầm nhẹ, kim quang bao phủ thân thể, gân cốt cả người cùng kêu, cương kình lưu chuyển, ra quyền như xuất thương, Lục Nhĩ trực tiếp đấm ra một quyền.
Vù, huyền quang màu đỏ và cương kình đen kịt phai mờ lẫn nhau. Quyền kình Lục Nhĩ bộc phát, huyền quang màu đỏ này cuối cùng cũng bị đánh tan, nhưng cái giá phải trả chính là huyết nhục trên quyền phải của Lục Nhĩ đều bị tan rã, chỉ còn lại xương trắng dày đặc.
Sợ rằng dù có cương kình và kim cương thể song trọng phòng ngự, Lục Nhĩ vẫn không thể hoàn toàn ngăn cản Hóa Huyết huyền quang của Huyết Sí Ma Văn.