Thời gian trôi qua, thoáng một cái đã qua một tháng.
Nghênh Tùng Viện, một thân áo trắng tinh tế nhấm nháp linh trà, Trương Mộc Thần không kiêu không gấp chờ lấy.
Không bao lâu, một thân đan hương quanh quẩn không tiêu tan, Trương Thuần Nhất lặng yên đi ra.
Tu vi Hồng Vân tròn một ngàn năm, ở một góc độ nào đó mà nói thì đã có tư cách trùng kích Đại yêu. Nhưng Hồng Vân chỉ là yêu vật có căn cốt trung đẳng, nếu trực tiếp trùng kích sẽ có khả năng thất bại không nhỏ. Vì phụ trợ Hồng Vân trùng kích Đại yêu, trong khoảng thời gian này Trương Thuần Nhất đang chuẩn bị luyện chế bảo đan tứ phẩm - Ngưng Nguyên đan.
Có Long Hổ Sơn làm chống đỡ, phụ dược mà hắn cần rất nhanh liền được thu thập đầy đủ, mà chủ dược Ngưng Nguyên Quả đã có một gốc do Hồng Vân tự mình trồng kia, gần nhất có hai quả đã được thúc chín, mặc dù trong quá trình luyện đan có một chút khó khăn trắc trở, lãng phí mất một quả, nhưng cũng may cuối cùng vẫn thành công, đan thành ba hạt.