TRUYỆN FULL

[Dịch] Hắc, Yêu Đạo .

Chương 121: Biến thiên.

Giữa không trung, đứng ở trên đám mây, Trương Thuần Nhất truy tìm vết tích của Đao ngư.

Thủy tảo yêu lúc trước vây khốn đàn cá mặc dù đại đa số đều đã bị săn giết, nhưng cũng có một phần nhỏ thừa dịp thủy tảo yêu cùng Trương gia giao thủ trốn thoát.

Sau khi xác nhận Thủy Tảo Yêu bị giết chết, Trương Thuần Nhất liền lần theo dấu vết lưu lại này đuổi theo không bỏ.

Trương Thuần Nhất bây giờ rốt cuộc không phải tiền thân, đối với Trương gia hắn tuy không có ác cảm, cũng không bài xích, nhưng cũng không có cảm tình chân chính gì.

Gặp được, có thể ra tay giúp đỡ hắn tự nhiên sẽ ra tay giúp đỡ, nhưng cũng sẽ không cố ý thân cận với Trương gia, càng sẽ không tự tìm phiền phức cho mình, Trương gia tuy mạnh, nhưng chính hắn cũng không yếu.

“Sương mù này càng ngày càng đậm.”

Đứng ở đụn mây, nhìn cảnh tượng xung quanh, Trương Thuần Nhất nhíu mày.

Lúc này theo thời gian hẳn là giữa trưa, nhưng dưới mê vụ bao phủ, cảnh tượng xung quanh giống như sáng sớm trong núi, một mảnh trắng xóa, hơn nữa còn có một loại âm lãnh không hiểu.

Oa, cũng chính lúc này, Lục Nhĩ phát ra một tiếng gầm nhẹ.

“Chính là chỗ này sao?”

Nhìn mặt hồ yên tĩnh phía dưới, Trương Thuần Nhất mới mở miệng.

Nghe vậy, Lục Nhĩ khẽ gật đầu, chẳng qua ánh mắt có chút tự do.

Cảm nhận được sự HBaxẑ ZGPtBKlzấ DDQOsỼ dạ của Lục Nhĩ, hiểu được bản thân Lục Nhĩ cũng không chắc chắn. Trương Thuần Nhất không nói gì thêm, dù sao trong tình huống như vậy muốn truy tung bầy Đao ngư cũng không phải là chuyện đơn giản, với năng lực của Lục Nhĩ đã là cực hạn.

Để Hồng Vân hạ thấp thân hình, treo lên một viên đan dược, Trương Thuần Nhất ném cần xuống hồ lần nữa, chỉ có điều lần này lại chậm chạp không có phản ứng.

“Xem ra phải đổi cách câu khác.”

Lấy đan dược xuống, Trương Thuần Nhất lại thần hợp thiên địa.

Dù là ban ngày nhưng cũng sẽ có một ít Thái Âm chi lực tồn tại, chỉ có điều không có hoạt động mạnh như ban đêm mà thôi. Mà ngay lúc này, Trương Thuần Nhất Thần Hợp Thiên Địa vừa nhận ra một cỗ khí tức khác thường.

Tùy ý tụ lại Thái Âm lực tán loạn xung quanh, Trương Thuần Nhất đưa ánh mắt nhìn về phương xa, nơi đó là một mảnh trắng xoá.

Nhìn hành động của Trương Thuần Nhất, Hồng Vân và Lục Nhĩ đều có chút nghi hoặc.

“Loại cảm giác âm lãnh này...”

Nghĩ đến cảm giác thoáng qua vừa rồi, ý niệm trong lòng Trương Thuần Nhất điên cuồng chuyển động.

“Hồng Vân, chúng ta đi hướng đó nhìn một cái.”

Trầm ngâm một hồi, Trương Thuần Nhất đưa ra quyết định.

Nghe theo Trương Thuần Nhất phân phó, Hồng Vân lập tức bay về hướng đó. Lục Nhĩ cũng nhạy bén phát giác được, trong mắt hiện lên một tia nóng lòng muốn thử.

Trước đó nếu như không phải Trương Thuần Nhất không cho phép, nó cũng muốn đi xuống giao thủ với Thủy Tảo Yêu kia, nhìn xem ai mạnh ai yếu.

Lực lượng của pháp chủng Khu Vụ được phát huy hết sức tinh tế, những nơi Hồng Vân đi đến sương mù tự nhiên cuồn cuộn tản ra, một đường tiến lên, không bao lâu một chiếc thuyền hỏng mắc cạn trên đá ngầm liền xuất hiện ở trong tầm mắt Trương Thuần Nhất.

Chiếc thuyền này là một chiếc linh thuyền, nhưng đã hoàn toàn hư hao, chỉ còn lại có hài cốt, từ dấu vết lưu lại đến xem, chính là thuyền của Lâm Giang Lâu, mà lúc này phía trên ngoại trừ mấy cỗ thi thể bị bọt nước trắng bệch bao phủ ra, không còn lại thứ gì.

“Xem ra bọn họ gặp phải một loại yêu thú có hình thể khá lớn, thực lực tối thiểu cũng phải trên năm trăm năm, nếu không sẽ không bị hủy thuyền người vong.”

“Mà cỗ khí tức âm lãnh kia ở ngay chỗ này.”

Ý niệm trong đầu chuyển động, ánh mắt như điện, Trương Thuần Nhất vừa nhìn về phía khoang thuyền tổn hại.

Cùng Trương Thuần Nhất tâm ý tương thông, thao túng sức gió, Hồng Vân xốc lên những tạp vật che chắn tầm mắt kia.

Phù, gió nhẹ thổi qua, mang đến một cỗ âm hàn khó hiểu, nhìn một đoàn hắc vụ lơ lửng chìm nổi trong khoang thuyền, hai mắt Trương Thuần Nhất híp lại.

“Quỷ vật.”

Tận mắt nhìn thấy, Trương Thuần Nhất xác nhận suy đoán trong lòng mình trước đó.

Đoàn hắc vụ trước mắt này chính là một quỷ vật, bất quá chuẩn xác là một quỷ vật còn đang thai nghén, còn chưa chân chính sinh ra.

Nhìn một màn như vậy, Trương Thuần Nhất không động thủ, mà là lẳng lặng chờ đợi. Rất sớm trước đó bởi vì trong huyện Trường Hà liên tiếp xuất hiện Diễm Quỷ cùng Cửu Tử La Sát Quỷ, trong lòng Trương Thuần Nhất đã có suy đoán trái với lẽ thường nào đó, hôm nay vừa vặn mượn cơ hội này nghiệm chứng một phen.

Thời gian lặng yên trôi qua, khi màn đêm buông xuống, âm khí đại thịnh, một quỷ thể hư ảo được ngưng luyện ra từ trong hắc vụ, cũng dần dần từ hư hóa thành thực thể.

Thấy một màn như vậy, sắc mặt Trương Thuần Nhất âm trầm như nước.

Quỷ vật là do thiên địa vứt bỏ mà thành, không phải là chỗ âm địa thì quỷ vật không thể sinh ra. Nếu không, lúc ngưng tụ quỷ thể chính là lúc nó bị thiên địa mạt sát đến tiêu tán, không có khả năng chính thức sinh ra. Đây là thiết tắc kéo dài mấy vạn năm qua, chưa bao giờ có ngoại lệ. Nhưng hiện tại, ngoại lệ này lại xuất hiện.

“Đây là biến hóa do thiên địa linh cơ trở về dẫn đến sao?”

“Hay là nói do thiên biến?”

Ngẩng đầu nhìn trời, trong lòng Trương Thuần Nhất sinh ra một loại sợ hãi khó hiểu.

Cũng chính lúc này, âm khí sôi trào, quỷ thể hóa thực, một con quỷ vật giống người, tóc tai bù xù, toàn thân ướt sũng xuất hiện trước mặt Trương Thuần Nhất. Đây là một con Thủy Quỷ.

Phục hồi tinh thần lại, nhìn con thủy quỷ mới sinh này, suy nghĩ trong lòng Trương Thuần Nhất đang bốc lên.

Diễm Quỷ và Cửu Tử La Sát Quỷ xuất hiện có lẽ cũng không phải là bất ngờ, mà là trong thiên địa có thứ gì đó thay đổi, thúc đẩy chúng nó sinh ra, nếu thật là như vậy, như vậy những nơi khác cũng tất nhiên sẽ có quỷ vật tương tự sinh ra.

“Quỷ vật hưng thịnh?”

Ý niệm chuyển động, Trương Thuần Nhất nghĩ đến một khả năng nào đó, nhưng rất nhanh lại biến mất không thấy gì nữa.

Bây giờ tiên đạo hưng thịnh, nhân đạo chủ lưu vạn đạo, quỷ vật coi như có được thiên thời, muốn hưng khởi mà lên, nói dễ vậy sao, trước hết nhất không đáp ứng chính là Nhân tộc.

Nghĩ đến những thứ này, nhìn con thủy quỷ không có gì đặc thù trước mắt này, Trương Thuần Nhất đột nhiên không có hứng thú.

“Lục Nhĩ.”

Thu hồi ánh mắt, Trương Thuần Nhất biểu đạt ý tứ của mình.

Nghe vậy, nhìn con thủy quỷ nhỏ yếu đáng thương trước mặt, Lục Nhĩ không hứng thú lắm, nhưng mà ngay lúc này nó không biết nghĩ tới cái gì, dùng đầu ngón tay xẹt qua ngón tay, bắn ra một giọt máu.

Từng sợi khói xanh bốc lên, bị một giọt máu của Lục Nhĩ bắn trúng, Thủy Quỷ như bị thiêu đốt, phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, chỉ chốc lát sau nó liền bị thiêu sống, hình thần đều hủy.

Bốn lần hoán huyết, võ đạo đại thành, lại thêm trên bách luyện chân thân rèn luyện thân thể, lực lượng khí huyết trong người Lục Nhĩ càng thêm khủng bố. Một giọt máu của hắn không khác gì chất độc với Quỷ vật.

Thấy một màn như vậy, Lục Nhĩ cảm thấy hài lòng. Đáng tiếc duy nhất là thời gian kiên trì của con quỷ vật này quá ngắn.

Đối với việc này, Trương Thuần Nhất cũng không cảm thấy bất ngờ.

“Đi thôi.”

Không còn hào hứng, Trương Thuần Nhất vừa chuẩn bị rời khỏi. Nhưng ngay lúc này, bị quỷ vật này tử vong dẫn dắt, trong lòng Trương Thuần Nhất đột nhiên bị xúc động.

Bỗng nhiên quay người, Trương Thuần Nhất đột nhiên nhìn về phía giữa hồ, trong lúc mơ hồ hắn thấy được một đạo bóng mờ nuốt hết tất cả.

“Số lượng Đao ngư vượt xa dĩ vãng, trước nay chưa từng có mấy con Ngư Vương.”

“Mặc ngọc thủy tảo yêu tu vi sáu trăm năm không thích di động đột nhiên xuất hiện ở ngoài Yên Ba hồ.”

“Còn có yêu vật mạnh mẽ khác thường xuyên xuất hiện.”

Nhất niệm bách chuyển, một mảnh vỡ nối tiếp một mảnh, một ý nghĩ đáng sợ xuất hiện trong đầu Trương Thuần Nhất.

“Trong Yên Ba hồ có quỷ, mà lại chính là đại quỷ.”

Một ý niệm rơi xuống, một lời không nói, hạ đạt chỉ lệnh cho Hồng Vân, cưỡi mây bay lên trời, Trương Thuần Nhất nhanh chóng bay ra ngoài thủy vực của Yên Ba hồ.

Giờ này khắc này, bầy Đao ngư gì đó đã bị hắn hoàn toàn ném ra sau đầu.

Đơn thuần chỉ dựa vào cảm ứng trong lòng có lẽ cũng không chuẩn xác, xuất hiện sai lầm khả năng rất lớn, dù sao thần của hắn vẫn là quá yếu một chút, nhưng đủ loại dấu hiệu không bình thường cấu kết cùng một chỗ liền không giống với lúc trước, bản thân chúng nó liền nói rõ một ít vấn đề.

Đối với Trương Thuần Nhất vừa nói lập tức rời khỏi Yên Ba hồ là lựa chọn chính xác nhất, nơi này đã không thể ở lại.