CHƯƠNG 814: TÂM CỦA MA VƯƠNG Nhìn cảnh tượng vắng vẻ không một bóng người ở đây, mấy ai nghĩ được thành phố này đã từng một thời phồn hoa. Quán trên vỉa hè tan hoang, xe ngựa bị lật đổ cũng không ai dựng dậy. Ven đường tùy ý có thể thấy một ít chân tay cụt. Trong đó không thiếu những chân tay của hài nhi. Nơi đây chẳng khác nào luyện ngục khiến cho lòng người thổn thức.
Đỗ Địch An di chuyển, bước chân không phát ra tiếng động.
Helisha cũng như vậy. Tuy rằng nàng không có ý thức, nhưng bản năng chiến đấu đã khắc sâu trong nàng, khiến thân thể nàng cử động trong vô thức.
Cả không gian yên tĩnh, bóng dáng hai người một trước một sau, cứ thế lướt qua đường phố.
Màn đêm buông xuống, trong thành phố vẫn không có tiếng cười. Thỉnh thoảng chỉ có tiếng kêu thảm thiết vang lên.