CHƯƠNG 660: HÀNH THI HOÁ Tiếng gầm nhanh chóng cạn kiệt. Đỗ Địch An cảm thấy trái tim trống rỗng, lặng lẽ nằm trên mặt đất, nhìn lên những đám mây đang chảy chậm trên bầu trời, lắng nghe những tiếng cắn xé dữ dội phát ra từ cánh tay trái. Khóe miệng hắn khẽ giật giật, từ từ đưa tay phải lên sau lưng và nhẹ nhàng ôm lấy nàng.
“Nếu ... ta có thể ôm nàng như thế này mãi mãi thì có phải tốt không?”
“Grao!”
Tiếng gầm rú như con thú phát ra trầm thấp trong cổ họng của Helisha, giống như một con thú hung dữ, nuốt nước bọt vì đói khát với âm thanh giằng xé con mồi.
Đôi mắt của Đỗ Địch An từ từ di chuyển xuống dưới cơ thể nàng. Một sự dịu dàng xuất hiện trong đôi mắt trống rỗng và tê dại, lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mượt mà trên đầu nàng, giống như chạm vào một chú mèo con đang ngủ yên trong vòng tay mình.