CHƯƠNG 629: BÀI DANH TRUYỀN KỲ Từ tòa nhà hoang vắng, Đỗ Địch An tìm thấy một cảm giác quen thuộc. Hắn đi dọc theo mép đường. Có xương quái vật chết và dấu chân khổng lồ phủ rêu ẩm ướt khắp nơi trên mặt đất. Trong ba trăm năm trong thảm họa, vùng đất này đã bị quá nhiều quái vật đến thăm và đắm chìm trong nơi đầy bùn đất lầy lội này.
Sau khi đi bộ bốn hoặc năm dặm, Helisha đột nhiên nói:
- Đổi đường thôi, có một con quái vật ở phía trước.
- Ừm.
Đỗ Địch An ngay lập tức thay đổi hướng đi, dù Helisha chỉ mới chữa lành vết thương, nhưng sức mạnh chưa hồi phục hẳn, tuy nhiên cơ quan nhận thức của cơ thể không thể so sánh được.