CHƯƠNG 610: TA RẤT THÍCH Hắn xử lý miệng vết thương, bôi thuốc bột trị liệu lên, dùng băng gạc bao lên. Trong quá trình băng bó băng bó, hắn thấy tay trái của mình có chút biến dạng, xương ngón giữa lệch vị trí, lộ ra vẻ quái dị, hiển nhiên là do lúc trước lúc đánh nhau đã dùng sức quá mạnh.
Lúc miệng vết thương vừa mới xử lý xong, Đỗ Địch An còn chưa kịp nghỉ ngơi đã nghe thấy tiếng nổ quỷ dị bên ngoài tàu điện ngầm, lần này là tiếng bước chân, hắn ngẩng đầu nhìn lên, lại là mấy con Liêm Đao Hành Thi lung la lung lay mà đi tới.
Đỗ Địch An thầm mắng một tiếng, quay đầu nhìn qua Helisha, mùi máu từ vết thương của Helisha tản mát ra có chứa một loại mùi thơm kỳ lạ, mà trước khi bọn hắn ẩn nấp cũng không có xuất hiện dấu hiệu gì của ma vật cỡ như vậy, nhưng sau khi bọn hắn tới nơi đây ẩn nấp, trong khoảng thời gian ngắn lại liên tiếp xuất hiện, có lẽ chính là bị mùi máu tươi kỳ dị này của nàng dẫn dắt đến.
Tuy không biết mùi máu tươi của nàng tại sao lại như vậy, nhưng bây giờ khiến hắn có chút đau đầu.
Hắn nhảy ra khỏi tàu điện ngầm, nhặt vài hòn đá trên đất lên, nhắm ngay đầu Liêm Đao Hành Thi mạnh mẽ vung ra.