CHƯƠNG 607: THI VƯƠNG Răng rắc!
Lúc Đỗ Địch An xử lý miệng vết thương Helisha, thì từ trên thùng xe của tàu điện ngầm cũng đột nhiên truyền đến một tiếng nổ vô cùng quái dị.
Đỗ Địch An nghe thấy liền cả kinh, nhanh chóng nhìn lại chỗ phát ra âm thanh nhưng lại không nhìn thấy nguồn nhiệt phản ứng nào. Hắn nhanh chóng ngồi xổm xuống, lặng yên không một tiếng động mà sải bước di chuyển đến bên cạnh một cửa sổ đã bị nghiền nát, chậm rãi nâng nửa cái đầu nhỏ lên nhìn lại, lập tức ngơ ngác một chút.
Chỉ thấy một thanh niên trên người mặc chiến giáp đang nằm sóng soài bên ngoài, cảnh tượng vô cùng thê lương, dường như thanh niên kia đã cảm ứng được gì đó, liền nhắm mắt theo mùi hương mà đi tới chỗ Đỗ Địch An, bước đi hơi thông thạo quái dị, lúc đi đường lung la lung lay.
Nhìn thấy tư thế đi quái dị của hắn, Đỗ Địch An có cảm giác vô cùng quen thuộc, hắn ngưng mắt nhìn lại thì lập tức biến sắc, chỉ thấy chiến giáp trên người thamh niên này đã có nhiều chỗ bị tổn hại, xương cổ như là bị bẻ gãy, nhất là bả vai bên trái của hắn lại sụp đổ xuống dưới, trên bờ vai huyết nhục mơ hồ, như là đã bị thứ gì đó cắn xé rơi mất cả một mảnh thịt.