CHƯƠNG 304: TRỮ LƯƠNG Chỗ ngoặc vừa vặn ra ngoài hang động, nhưng ở lối ra chồng chất lượng lớn tảng đá chặn hang động lại, chỉ có ánh sáng lấp ló từ những lỗ thủng soi sáng vào.
Hắn ngơ ngác chốc lát rồi nhanh chóng chạy tới, dọc theo chỗ ánh sáng tương đối nhiều nhìn lại, nhưng không tìm được khe hở nào có thể chen thân thể ra ngoài, Cát Liệt Giả này chặn hang động cực kỳ kín, hẳn là lo lắng những ma vật khác thừa dịp nó ra ngoài đi săn, thâm nhập vào ăn trứng của nó.
- Đáng chết!
Đỗ Địch An tìm được một khe hở lớn, toàn lực thúc đẩy tảng đá ra, tiếng kèn kẹt nhẹ nhàng vang lên, từ chỗ tảng đã lăn xuống dưới một chút đá vụn, nhưng tảng đá vẫn không nhúc nhích.
Sắc mặt của Đỗ Địch An khó coi, bỗng nhiên, âm thanh trung động nhẹ nhàng truyền đến.