CHƯƠNG 1497: THẦN NÓI (2) Hai tháng trôi qua.
Khi Đỗ Địch An đi ra từ trong phòng thí nghiệm hắn mới có cảm giác như được sống lại, ánh mặt trời từ bên ngoài cửa sổ chiếu rọi lên người, hắn cảm thấy thân thể cứng ngắc của mình tựa như cũng được khôi phục vài phần sức sống.
Hai tháng nay đám người Trương Lan Tâm tiến triển cực kỳ chậm chạp, thất bại không ít, thành quả đạt được lại càng ít, điều này làm cho bốn người bị đả kích, nhưng mà điều làm cho bọn họ cảm thấy may mắn, chính là Đỗ Địch An không hề trách cứ bọn họ, ngược lại còn nhẹ nhàng trấn an, đổi lại là phòng thí nghiệm khác thì đã sớm không còn sắc mặt tốt đẹp gì, thậm chí còn muốn tuyên bố hạng mục này thất bại.
Nhưng Đỗ Địch An vẫn kiên trì.
Sự kiên trì của hắn chẳng những làm cho đám người Trương Lan Tâm cảm động mà chính hắn cũng cảm thấy kinh ngạc vui mừng.