CHƯƠNG 1371: BẮT SỐNG Lúc này tiếng gào thét và gầm gừ truyền đến từ xung quanh, Đỗ Địch An nghe thấy có mấy âm thanh quen thuộc ở bên trong, là người của trung đội chín, hắn cúi đầu nhìn qua đó nhìn thấy mấy chiến sĩ của trung đội chín đã từng ăn cơm nói chuyện chậm rãi chạy tới, lúc này những khí cầu khác đã chuẩn bị bay lên, lúc người điều khiển những khí cầu này nhìn thấy Cự Ma phát giác được nguy hiểm chết chóc nên bất chấp quân quy chờ đợi, có khí cầu khởi động bay lên, có khí cầu bay lên giữa không trung thì binh lính bị rượt đuổi nhảy lên, nắm lấy cái giá phía dưới khí cầu suýt nữa thì loạng choạng rớt xuống dưới.
“Trung đội trưởng, cứu bọn ta!” Trong đám người có người nhìn thấy Fate lập tức hét lớn.
Sắc mặt Fate khó coi, hắn cắn răng không lên tiếng.
Đỗ Địch An liếc hắn một cái rồi không nói năng gì, mặc dù trước đó hắn cảm thấy đám người Fate và Cổ Lực không tồi nhưng cái chết thật sự cận kề trước mắt ai lại nỡ dùng tính mạng bản thân mình đi mạo hiểm chứ? Ngày thường nhiệt tình giúp đỡ và giúp đỡ trong lúc nguy nan hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.
Rống!