CHƯƠNG 1320: THEO DÕI (2) Dưới lớp mặt nạ này là một khuôn mặt trung niên giản dị, bình thường không có gì đặc sắc, ấn tượng duy nhất khắc sâu chính là đôi mắt của hắn, nội liễm mà bình tĩnh, thâm thúy và cơ trí, như thể có hai ngôi sao đen khảm trên khuôn mặt, làm cho khuôn mặt bình thường này được tô điểm thành một phong cách khác.
Đỗ Địch An nhìn thật lâu, nhớ kỹ khuôn mặt này, ngay lúc hắn vừa định thu hồi tầm mắt, thì đột nhiên lia nhanh đến một vật trong tầm mắt, hắn không khỏi giật mình, ngay tức khắc ánh vàng trong đồng tử lại hiện lên, tầm mắt xuyên thẳng qua lớp mặt nạ hồ ly, bắn vào trên mặt người trung niên, lại xuyên thấu vào bên trong, đột nhiên phát hiện ra khuôn mặt bình thường mà mình nhìn thấy lúc trước này lại là một cái mặt nạ!
Vật liệu là chất keo và vô cùng mỏng.
“Mặt nạ kép?” ánh mắt của Đỗ Địch An di chuyển, ánh mắt nhanh chóng nhìn thấu đến chỗ sâu nhất, nhìn thấu toàn bộ đại não của người này, sau đó nhanh chóng thu lại, làm bộ như không có việc gì.
“Hửm?” Blanque cảm giác được một cỗ khác thường mơn trớn trên khuôn mặt mình, như là có cái gì đó khủng bố đang dừng trên người mình, hắn đảo mắt, nhìn đám người ở hai bên đường trước mặt mình, hắn trông thấy những mặt nạ kỳ dị, và đằng sau chiếc mặt nạ chứa đựng sự phấn khích, ngạc nhiên, kính cẩn và thờ ơ, trong đó không thiếu người trong mắt hiện lên sự thù hận bị hắn bắt được.