CHƯƠNG 1241: RỜI ĐI (2) “Đánh lệch rồi!” Hai người nhìn thấy cảnh tượng này liền hết sức mừng rỡ, kích động đến mức thiếu điều ôm chầm lấy nhau. Thế nhưng ngay sau đó, thanh niên tóc vàng vội nói: “Chúng ta đi mau thôi, dường như dư âm năng lượng đã quét trúng hắn. Hắn đã hôn mê rồi, không thể để người khác tới gần.”
“Ừ!”
“Thiếu gia, bọn ta đến rồi!”
Hai người phấn khích run rẩy cả người, họ tiến vào ma thân rồi nhảy xuống khỏi cung điện, tức tốc lao đi.
Diện tích của Vương thành tuy lớn, có thể chứa được hơn mười triệu người, nhưng với tốc độ của hai người mà đi thẳng thì chưa cần đến nửa tiếng đã tới được bên Đỗ Địch An. Họ nhìn thấy nơi này đã chật kín người, có rất nhiều cư dân sinh sống ở gần đây cũng chạy đến xem trò hay, khi họ nhìn thấy tòa kiến trúc bị hủy hoại cách xa nhà mình chỉ có vài con phố thì không khỏi thầm nghĩ thật may quá.