CHƯƠNG 1084: ĐÃ TRỞ LẠI Mấy ngày nay có rất nhiều chuyện phiền lòng, đến bây giờ đã ba giờ sáng, nàng vẫn không hề buồn ngủ, vì vậy lật xem thơ, tâm trạng buồn bực dần dần trở lại yên tĩnh, rất nhanh đã vứt bỏ suy nghĩ lung tung, toàn tâm toàn ý thưởng thức câu chuyện tình yêu hồn nhiên mà chân thật trong thơ.
Nhưng, mới đọc thơ được một nửa, tiếng bước chân ngắn ngủi lại vội vã lên lầu, dù vẫn chưa gõ cửa, nhưng đã kéo nàng từ trong yên tĩnh tươi đẹp trở về thực tại, nàng thở dài, cau mày, đặt tập thơ lên tủ đầu giường, lặng lẽ đợi cửa mở.
Cộc cộc!
“Mời vào.”
Cửa mở ra, quản gia thoạt nhìn hơn bảy mươi tuổi, tóc hoa râm, mặc áo đuôi tôm, rũ mắt cúi đầu, chậm rãi bước một bước vào trong phòng, cúi người về phía giường nói: “Tiểu thư, có việc gấp cần bẩm báo với ngươi.”