CHƯƠNG 992: TINH ĐỒ Đỗ Địch An cũng đang quan sát những "Khung ảnh" này, nói là khung ảnh, bên trong lại trông rất sống động, phảng phất như không phải ảnh chụp, ngược lại giống như một loại tranh vẽ tay cực kỳ chân thực được vẽ trực tiếp trên tường.
Một số bức tranh vẽ Hoang thần, một số vẽ Hoang Trùng, một số thì là Thất Tinh Bắc Đẩu cùng với Thái Dương hệ. Dưới ánh sáng mờ ảo với những tông màu khác nhau trong hành lang, các ngôi sao trong Thái Dương hệ bao quanh Mặt Trời sống động như thật, Mặt trời đỏ rực như lửa tỏa ra nhiệt khí, phảng phất là một Mặt Trời chân chính treo trên tường. Đỗ Địch An theo hành lang chậm rãi đi đến, ánh mắt đảo qua những bức vẽ này, trong lòng tràn ngập chấn động, nhưng nhiều hơn chính là hoang mang.
Trong bức họa kia có tình cảnh Hoang thần ác chiến cùng Hoang Trùng, chỉ là Hoang Trùng kia cũng không phải Hoang Trùng phổ thông trong hang động mà là thủy tinh Hoang Trùng toàn thân trắng như tuyết kia. Trong đó có một bức họa, những Hoang Trùng này quấn quanh một vị Hoang thần đến nỗi khiến cho người nghẹt thở, quấn trên chân, trên tay, mà lúc này trong tay Hoang thần lại cầm lấy một Hoang Trùng khác, trong miệng còn có nửa khối dường như là huyết nhục Hoang Trùng. Mà ở một bức họa khác, trên Hoang thần lại bị vài con Hoang Trùng từ ngực, từ gáy chui ra, tựa hồ là bị phá vỡ từ trong ra ngoài, hiển nhiên là bị Hoang Trùng đánh chết. Từ bức tranh này mà nhìn, hai bên hiển nhiên là đối thủ.
- Hoang thần. . .
Amily nhìn trên tường, trong mắt mê man. Từ nhỏ đến lớn trong nhận thức của nàng Hoang thần là vĩ đại nhất, cũng là độc nhất vô nhị, nhưng mà nơi này lại có mấy Hoang thần khác nhau, mỗi một khuôn mặt đều kinh diễm vô song, nói là hoàn mỹ cũng không quá đáng, hoàn toàn không giống khuôn mặt sinh trưởng tự nhiên, không có một chút tỳ vết, lại giống như là Thượng Đế dùng công bút đao điêu khắc ra, hoàn mỹ vô khuyết, khí chất cũng khác nhau.