CHƯƠNG 977: SUY LUẬN - Sau đó mọi người tiến vào hang động cũng không dám nữa châm lửa nữa, trong đó mấy lần có người không cẩn thận châm lửa, đều sẽ kinh động bầy hoang trùng sâu trong hang, mang đến phiền toái còn lớn hơn nữa. Vì vậy sau đó đã quy định, tiến vào nơi này không cho phép mang theo lửa.
Đỗ Địch An tỉnh ngộ, hỏa diễm sẽ kinh động thủy tinh hoang trùng này, khó trách thời điểm bọn hắn biết có khuyết điểm lớn như vậy nhưng cũng không dùng hỏa công, hóa ra là có nỗi khổ tâm trong lòng. Quả thực lấy sức mạnh của những thôn dân này, coi như mang theo cây đuốc, gặp phải bầy hoang trùng, thậm chí không phải là con thủy tinh hoang trùng này cũng chỉ có một con đường chết, một màn thủy tinh hoang trùng phun ra bạch khí khiến cho hỏa diễm đông cứng lại lúc trước vẫn còn lưu lại trong lòng của hắn.
Điều này trái với quan niệm khoa học trong long của hắn, hỏa diễm bị đông cứng, quả thực là khó mà tin nổi. Nhưng thời điểm sau đó ngực hắn bị đông lại, hắn chậm rãi cảm giác được một tia dị dạng, tuy rằng nhiệt độ của bạch khí kia cực thấp, nhưng cũng không cách nào dựa vào nhiệt độ thấp để đóng băng hỏa diễm, mà là một loại chất dính dạng lưới bao hỏa diễm, hắn cũng không biết nên hình dung thế nào. Đây là một loại phương thức công kích hắn chưa từng gặp, nhìn giống như tủ lạnh nhưng không phải tủ lạnh. Thậm chí hắn hoài nghi con thủy tinh hoang trùng này, cũng không phải sinh vật trên địa cầu, mà là thời điểm tai nạn tận thế kia xuất hiện ở các nơi trên thế giới! Suy nghĩ hồi lâu, Đỗ Địch An vẫn như cũ không có được đáp án, trong hang động im lặng không có một tiếng động. Rất lâu sau đó, Đỗ Địch An lại nghĩ đến một chuyện, quay sang hỏi Amily:
- Hoang thần di hài này là các ngươi để ở đây sao?
Amily nghe vậy liếc mắt nhìn Hoang thần di hài to lớn kia, lắc đầu nói: