CHƯƠNG 962: NGƯƠI NÓI THÊM CÂU NỮA, CHẾT! Amily nghe vậy kinh ngạc, hỏi:
- Là bởi vì hoang thú nơi này của chúng ta lợi hại hơn sao?
- Không sai.
Đỗ Địch An gật đầu:
- Trừ phi là muốn chết, nếu không sẽ không có người nào dễ dàng bước vào nơi này, thông thường chúng ta chỉ đi săn ở hoang khu giáp với thâm uyên, hơn nữa địa vực trong Thần Bích rộng lớn, căn bản không cần phải đi săn để duy trì sinh hoạt, dựa vào trồng cây nông nghiệp là được. Sở dĩ chúng ta đi săn cũng là muốn muốn mở rộng địa vực, hi vọng sẽ có một ngày có thể càn quét tất cả ma vật trên thế giới này, nếu như vậy thì cũng chỉ còn sót lại nhân loại chúng ta, có thể đi đến bất kỳ địa phương nào.