CHƯƠNG 881: ĐỀ NGHỊ Suy nghĩ của Đỗ Địch An bị đứt đoạn, hắn không cần nhìn cũng biết kẻ nói chính là Mogulang luôn nhắm vào hắn, hiện tại hắn còn chưa có chủ ý gì tốt, tất nhiên sẽ không nêu ra ý kiến gì, lạnh giọng nói:
- Cao kiến của ta là ông có thể câm miệng lại là tốt nhất, không có đầu óc thì đừng tuỳ tiện phá hỏng hội nghị, như vậy chỉ làm lãng phí thời gian của người khác, có hiểu không?
Hắn nói không chút lưu tình nào, nhất là câu nói cuối cùng giống như bạo kích, dễ làm người khác dấy lên lòng phẫn nộ, tức giận.
Mogulang muốn làm cho Đỗ Địch An xấu mặt, trả thù thái độ kiêu căng của hắn, nhưng không ngờ tính tình của tên kia còn nóng nảy hơn so với tưởng tượng của hắn, hoàn toàn không giống bộ dáng bảo gì nghe nấy lúc đầu. Quả nhiên một khi đắc thế thì lòng người sẽ lộ rõ sự tiểu nhân, lại có được mấy người sau khi có được quyền thế biết nhường người thân sĩ? Lòng hắn ta phẫn hận, nhưng vẫn cố nhịn xuống.
Ông ta ý thức được nếu tiếp tục khiêu khích Đỗ Địch An, chỉ sợ sẽ tự mình rước lấy nhục, nếu hắn tức giận đương nhiên sẽ đúng ý Đỗ Địch An, khiến những người khác không hài lòng, lúc này nhẫn nhịn ngược lại sẽ khiến thái độ của mọi người đối với Đỗ Địch An trở lên phản cảm, có những lúc không tức giận so với tức giận còn có lực sát thương mạnh hơn.