CHƯƠNG 838: THỨC TỈNH Đỗ Địch An giật mình, không kiềm chế được lùi về sau hai bước, lo lắng nàng sẽ không khống chế được bản thân.
Nhưng rất nhanh, hắn biết mình đã nghĩ nhiều rồi. Helisha uốn cơ thể mình một cái, nhẹ nhàng đứng lên, vẻ mặt hết sức thống khổ, hai tay ôm đầu, ngồi chồm trên mặt đất gào thét. Tiếng thét cực kì chói tai.
Đỗ Địch An muốn đưa tay ôm nàng vào lòng, nhưng lý trí nhắc nhở hắn, làm như thế sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Trong lòng hắn vừa phẫn nộ vừa xót xa, hốc mắt có chút ướt. Giống như người đang thống khổ gào thét trên mặt đất không phải nàng mà là hắn vậy. Nhưng hắn lại không thể làm gì, chỉ có thể đứng bên cạnh trơ mắt nhìn nàng gào thét trong đau đớn.
Hắn cắn chặt răng, chậm rãi bước tới gần nàng. Thử vươn tay sờ vào mái tóc.