CHƯƠNG 672: TẠO THẦN THUẬT Kacheek cảm thấy khó tin, lắp bắp nói:
- Thiếu gia, Ngài ...
Đỗ Địch An liền đáp luôn:
- Sao?
Kacheek nhìn thấy đôi mắt bình thản của Đỗ Địch An vậy đột nhiên cảm thấy như có một vết cắn trong tim, cảm thấy trái tim co lại và loại cảm giác này khá quái dị, đến nỗi khiến hắn cảm thấy Đỗ Địch An trước mặt mình có chút kỳ lạ, như thể trong trí nhớ của hắn không có một Đỗ Địch An như vậy. Chàng trai trẻ trước mặt này rất khác biệt, nhưng có một điểm vẫn giống nhau, đó là, tâm trí và suy nghĩ của hắn ta không thể đoán được từ đôi mắt sâu thẳm của mình và rất khó để tìm ra.