CHƯƠNG 670: TRỞ VỀ Sau khi cổ của Langdon bị cắn hoàn toàn, Đỗ Địch An lại bật tách ngón tay của mình khiến Helisha đang điên cuồng hăng say ngay lập tức đóng băng, dừng lại và sau đó buông tay nạn nhân ra.
Xác chết Langdon đang được cầm trên tay rơi thẳng xuống, một cái đầu đầy máu rơi lộc cộc rồi ngay lập tức nứt ra, sau đó nó lăn tới đám xương xương chậu ở một góc với đôi mắt đẹp đẽ vẫn đang mở to.
Đỗ Địch An đợi đến khi Helisha bình tĩnh trở lại, ánh mắt ánh lên sự dịu dàng, lấy một chiếc khăn lụa sạch ở người mình nhẹ nhàng lau đôi môi dính máu của nàng. Về việc chiếc khăn này từ đâu đến, hắn cũng không thể nhớ được, có vẻ như đó là của một phụ nữ trong nhóm nhỏ nào đó đã bị giết vài ngày trước.
Trong quá trình hắn vệ sinh cho nàng, Helisha vẫn vô cảm như thể ngừng mọi hoạt động chỉ còn cái xác khô bất động. Sau khi lau môi, Đỗ Địch An nhìn nàng với một nụ cười nhẹ rồi đưa tay ra phía nàng, tinh tế và lịch sự như người đàn ông trong vũ hội mời người phụ nữ quý tộc.
Nhìn thấy bàn tay đang giơ lên của hắn, Helisha im lặng, lòng bàn tay nàng khẽ nâng lên, hơi cứng ngắc, giống như hồi đáp. Đỗ Địch An rất hài lòng khi nhìn thấy điều này, nắm nhẹ lấy đầu ngón tay rồi lịch thiệp đưa nó lên, trông thanh lịch vô cùng. Sau đó, dùng đầu khăn sạch còn lại dịu dàng lau nhẹ từng ngón tay úp măng trắng xinh dính máu trên tay nàng cho đến khi toàn bộ được lau sạch sẽ. Giống như người đàn ông giàu có lau sạch những viên ngọc yêu quý nhất trần đời của mình.