CHƯƠNG 647: TUYỆT VỌNG! Khi Đỗ Địch An đang sững sờ nhìn theo thì tiếng hét thảm thương của Eureka đột nhiên vang lên, liền thấy cơ thể hắn bị siết chặt bởi lòng bàn tay của Siêu Cự Hành Thi. Tay và chân hắn bị nắm chặt, chỉ có một cái đuôi đen xì lắc qua lắc lại ở mép dưới của lòng bàn tay, những chiếc gai ở đuôi mọc ngược vào phía sau đâm sâu vào lòng bàn tay, nhưng Siêu Cự Hành Thi rõ ràng không hề cảm thấy đau đớn, lòng bàn tay ngày càng siết chặt hơn.
“Rắc rắc!”
Tiếng xương gãy vang lên khiến Eureka không chịu đựng nổi gầm rống lên, cái đuôi đâm vào lòng bàn tay ban nãy đau đến nỗi mềm nhũn giật giật trong không khí như chuột rút. Chẳng mấy chốc, tiếng nứt xương ngày càng trở nên dày đặc, Eureka vùng vẫy dữ dội, nhưng không có chút lực nào, sau một lúc, Đỗ Địch An thấy hắn ta hét lên thống thiết, rất nhiều máu tuôn ra từ miệng, đồng thời cả tai, mắt và trong lỗ mũi của hắn bật ra một lượng lớn máu.
Chẳng mấy chốc, tiếng hét đã dừng lại đột ngột, lòng bàn tay to lớn bỗng siết chặt, dịch máu dày phun ra từ miệng khi lòng bàn tay nắm chặt, văng khắp bàn tay. Siêu Cự Hành Thi buông tay ra, những mảnh cơ thể cùng cơ quan nội tạng máu me lẫn lộn dính chặt rơi từng bộ phận từ lòng bàn tay xuống. Nó nhấc nạn nhân đưa lên cái miệng như hố đen cùng hàm răng dày như hạt lựu và liếm nạn nhân một cái. Sau đó nó chần chậm đi chuyển tròng mắt tới một bóng hình nhỏ bé khác đang bay quan sát ở một phía.
Cổ họng của Đõ Địch An cuộn lại, đầu óc hắn trống rỗng. Tất cả điều này kể ra nghe có vẻ chậm, nhưng nó đã kết thúc chỉ trong vòng vỏn vẹn hai ba giây. Eureka đã chết. Là Khai Hoang Giả, cũng là một trong tám vị tướng bảo vệ Hoang khu vậy mà lại chết dễ dàng như vậy!