CHƯƠNG 616: SƯỞI ẤM Helisha thấy đau xót trong lòng, duỗi tay ép thẳng chân tay Đỗ Địch An, giữ nguyên tư thế nằm thẳng của hắn. Nàng quyết định giữ lại cái hầm băng này, đợi đến sau khi thương thế của nàng khỏi hẳn sẽ về lại đây mang thi thể Đỗ Địch An về trong vách tường mai táng.
Nhìn qua toàn thân Đỗ Địch An bao phủ hơi sương lạnh, nàng biết trong nhất thời không thể nào hòa tan được, nơi này cũng có thể giữ thi thể Đỗ Địch An ở trạng thái lạnh, tránh hư thối.
Nàng nhìn hắn một cái thật sâu, từ mặt mày đến mũi, đến bờ môi, đến trên người của hắn. Nàng muốn nhớ kỹ thiếu niên này, từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ nô bộc, đây là người thứ nhất cam nguyện vì nàng mà chết.
Khi nhìn đến vùng ngực của Đỗ Địch An, nàng đột nhiên nao nao, đôi mắt bị sương mù làm cho mơ hồ không khỏi ngừng lại, thế giới trong tầm mắt lập tức trở nên lộng lẫy. Ánh mắt nhìn xuyên đến trong chiến giáp của Đỗ Địch An, lập tức nhìn thấy một nguồn nhiệt đỏ thẫm, hơi nhảy lên, đúng là trái tim!
Nàng ngây dại.