CHƯƠNG 1688: BẠO LỰC TRẤN GIỮ “Ngươi chính là Bạo Quân Vương giả?” Đỗ Địch An và Oa Thần thần không biết quỷ không hay xuất hiện trong bảo đài cổ của Vương giả này, giống như hư ảnh trong suốt xuyên thấu vào cửa sổ thư phòng của hắn từ bên ngoài.
Người ngồi trong thư phòng là một thanh niên tóc vàng dáng người thon dài, gương mặt tuấn tú hẹp dài hơi khắc nghiệt, đôi mắt màu đỏ nhạt rất bình thản, cả người mang theo khí chất nho nhã của quý tộc, hồn nhiên không uy mãnh hung tàn như danh tiếng của hắn.
“Các ngươi là ai?” Thanh niên tóc vàng hơi nâng đôi mắt lên, trong mắt lộ ra tia ngưng sắc, có thể lặng yên không một tiếng động thoát được sự dò xét của thủ vệ dưới trướng hắn để tới nơi này, cho dù không phải Vương giả thì cũng không kém Vương giả là bao.
“Để ta xem cái đầu nhỏ của ngươi nào.” Đỗ Địch An giơ tay lên, bàn tay trong đôi mắt thanh niên tóc vàng càng lúc càng lớn dường như muốn hoàn toàn bao trùm tầm mắt của hắn.
“Muốn chết!” Trong mắt thanh niên tóc vàng lóe lên sắc đỏ, trong bảy đại Vương giả hắn là người dễ phẫn nộ nhất cho nên mới có biệt danh như vậy, Đỗ Địch An tự tiện xông vào đã chọc giận hắn, giờ phút này lại còn chủ động ra tay khiến hắn cảm giác lý trí sắp mất đi, cả người nhướng lên xé rách lễ phục quý tộc bề ngoài trong nháy mắt lộ ra ma thân rất lớn.