CHƯƠNG 1487: ĐƯA TANG Trương Lan Tâm do dự một chút, nói: “Nếu như ngươi chịu cho ta mượn tiền, giúp bọn hắn qua đợt này, sau này ta sẽ không làm chuyện như vậy nữa.”
Đỗ Địch An thấy nàng hình như có chút tỉnh ngộ, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, liền nói: “Không thành vấn đề, lần này cứ để ta lo.”
Khổng Chí tức giận hừ một tiếng, quay đầu đi.
Trương Lan Tâm biết hắn vẫn còn đang tức giận, thở dài, không nói gì thêm.
Sau khi Đỗ Địch An đồng ý với Trương Lan Tâm, hắn cũng không nán lại, đi tới bên ngoài tòa nhà công ty, rất nhanh đã thấy bên đường có một đám lang thang ăn mặc giản dị, dáng vẻ đói khát, vừa nhìn đã biết đám người này có điều kiện sống không tốt, thậm chí có người đã nhiều ngày không tắm rửa, toàn thân mồ hôi bẩn thỉu xen lẫn cả thứ mùi kỳ lạ, vốn phải tới gần mới có thể ngửi được, nhưng mà khứu giác của Đỗ Địch An lại rất nhạy, hắn khẽ cau mày.