CHƯƠNG 1482: BẤT TỬ (2) Ba người đó liếc nhìn nhau, sắc mặt khó khăn, nhưng nghĩ đến quyền hạn cao nhất của Đỗ Địch An, không đến lượt bọn họ từ chối Tiền Dịch lập tức gật đầu nói: “Được, ngươi còn trẻ, đứng bên cạnh xem nhiều chút cũng có lợi.”
“Cảm ơn sư phụ Tiền.” Đỗ Địch An nói lời cảm ơn.
Tiền Dịch cười, sau đó bận rộn làm thí nghiệm trong tay cùng ba người họ.
Đỗ Địch An đứng xem ở một bên không quấy rầy, thấy ba người họ thảo luận rất nhập tâm, hắn không chút để ý đi tới góc bên kia phòng thí nghiệm, nơi đó có một dãy tủ kim loại giống như nhà xác, Đỗ Địch An tiện tay kéo ra một cái, bên trong là một thiếu nữ sắc mặt trắng bệch đang nằm, môi cũng tái nhợt đáng sợ, trên người không có quần áo, thân thể được rửa rất sạch sẽ, không có dấu vết bị thương.
Đỗ Địch An nhìn thoáng qua rồi đẩy trở lại, tiện tay kéo tủ kim loại bên cạnh ra, bên trong là một đứa bé chưa đủ tuổi cai sữa giống như gốm sứ điêu khắc lẳng lặng nằm trong đó, không có hơi thở.