CHƯƠNG 1251: XÚC PHẠM CẤM KỴ Buổi tối, Đỗ Địch An cuối cùng cũng được nhìn thấy “bữa ngon” mà Phi Nguyệt nói, một miếng thịt bò sống vẫn còn máu đầm đìa.
Khi nhìn thấy lần đầu, hắn lập tức cau mày, thế nhưng qua một chút, hắn lại đột nhiên phát hiện, máu ở trên miếng thịt bò tươi này, trông hấp dẫn mê người y như bơ vàng bên cạnh những miếng thịt bò lúc trước, làm hắn không nhịn được chảy nước miếng.
Mùi máu tanh bốc lên từ miếng thịt bò cho hắn một sự kích thích không rõ, vô cùng thèm ăn.
Hắn ngồi xuống bàn ăn, nhìn thấy mùi tanh không ngừng tản ra từ trong chiếc dĩa, mũi bị kích thích đến phát ngứa, hắn nuốt nước miếng, nhớ đến những lời nói của Phi Nguyệt, trong lòng sợ hãi: “Đây là chính là sự thay đổi mà ruột non của Hoang Thần mang lại sao? Vậy chẳng lẽ Hoang Thần đều là những người ăn đồ sống?”
Nghĩ đến hình ảnh Hoang Thần có dung mạo khôi ngô tuấn tú tựa thiên thần, trong miệng nhai những miếng thịt sống, Đỗ Địch An tức thì cảm nhận được một sự sợ hãi khôn cùng.