CHƯƠNG 1175: TA TỪNG LÀ VƯƠNG GIẢ Thí nghiệm trong giây lát, Đỗ Địch An lúc này mới phát hiện, hắn không chỉ mất đi thị giác hắc ám, còn có sức mạnh và năng lực ma ngân. Hắn bây giờ chỉ còn sức mạnh cơ bắp, hơn nữa mức độ suy yếu lớn, chỉ khoảng trình độ người Thác Hoang, không có thêm bất kỳ năng lực của ma ngân kẻ Tách Rời, giống như… ma ngân bị tróc ra khỏi cơ thể.
Nhưng dấu ấn ma ngân trên ngực hắn vẫn còn, lông tóc không tổn hại, hắn nghĩ tới chất lỏng màu tím tiêm vào cơ thể, chắc hẳn là vật ấy kiềm chế năng lực ma ngân của hắn.
“Không biết là vĩnh viễn hay tạm thời.” Trong lòng Đỗ Địch An thầm nghĩ, lần đầu tiên hắn gặp được loại thuốc kỳ diệu như vậy, có thể khiến một Vực Sâu mất đi năng lực ma ngân.
Cọt kẹt.
Cửa phòng giam bị đẩy ra, vóc người vạm vỡ Borrow đi vào, nhè nhẹ hừ lạnh một tiếng, trong phút chốc, cả phòng giam ồn ào nháy mắt yên tĩnh lại, bóng đen khủng bố trong mỗi cái lồng giam run lẩy bẩy, ngừng ầm ĩ, cuộn tròn ở sâu trong góc tối, duy chỉ có cô gái đang dần biến thành xác sống kia liên tục cắn song sắt, vẫn gầm nhẹ, con ngươi đen tuyền tràn ngập dữ tợn, bạo ngược.