TRUYỆN FULL

[Dịch] Hắc Ám Vương Giả

Chương 1013: Mạng Người Như Cỏ

CHƯƠNG 1013: MẠNG NGƯỜI NHƯ CỎ Sau khi nhảy ra khỏi trang viên của Lothik, Đỗ Địch An thừa dịp bóng đêm trở thị trấn. Lúc trước hắn vỗ vai Lothik, tất nhiên không phải thật sự đưa món đồ gì vào, chỉ là điểm lên trên huyệt vị của hắn. Đỗ Địch An xem qua tri thức huyệt vị bên trong siêu cấp chíp của lão tổ tông lưu lại, đây là tinh hoa y thuật cổ đại. Nguyên nhân chính là vì như vậy, hắn mới có thể dao động Lothik, nói cho hắn biết người nơi này không kiểm tra được. Hắn nói ra lời này, đến lúc đó nếu Lothik thực sự không nhìn ra được gì, phân nửa trong lòng cũng sẽ lo lắng, không dám xem nhẹ. Dù sao sự tình liên quan đến mạng nhỏ của mình, chỉ cần hơi hoài nghi một chút cũng đủ cho người khác điều khiển rồi.

Trên trấn nhỏ có thủ vệ tuần tra, Đỗ Địch An dễ dàng tránh né được những thủ vệ này, bí mật tiến vào trong một quán trọ nhìn qua đơn giản mộc mạc. Quán trọ treo một bảng hiệu. Trở lại phòng, chỉ thấy Helisha đang ngồi trên một cái bàn bên cạnh giường, giống như một thê tử hiền lành đang chờ đợi trượng phu trở về. Trong lòng Đỗ Địch An có một tia ấm áp. Hắn đi đến trước mặt Helisha, nói nhỏ nhẹ ấm áp với nàng chuyện đêm nay mình đi ra ngoài. Sau khi nói xong, hắn giúp Helisha rửa mặt cùng đánh răng, sau đó ôm nàng đi lên trên giường, để cho nàng nằm ngủ. Tuy rằng Helisha không cần ngủ, hắn cũng chưa bao giờ thấy nàng chợp mắt, nhưng hắn vẫn hi vọng nàng có thể nghỉ ngơi thật tốt giống như người bình thường. Sau khi giúp Helisha nằm xuống, Đỗ Địch An đốt ngọn đèn, ngồi bên cạnh bàn, nhìn cánh tay phải của mình, tâm tình có chút phức tạp. Ma ngân Khẩn Cầu Giả có thể lấy được hay không còn chưa biết, nhưng cánh tay phải của mình lại không thể tiếp tục kéo dài nữa rồi. Hắn nhìn thấy trong cánh tay đã bị vàng hóa đến bả vai, nếu kéo dài thêm một hai ngày, phỏng chừng sẽ chạy vào trong cơ thể, đến lúc đó uy hiếp của bướu thịt màu vàng sẽ quay trở lại.

- Tự phế một tay, sau đó bắt đầu lại từ đầu, không biết ở đây có thể lấy được thần hóa ma ngân Khẩn Cầu Giả hay không. . .

Ánh mắt Đỗ Địch An lấp lóe, muốn chiếm được ma ngân Khẩn Cầu Giả thần hóa, ít nhất cũng phải cướp đoạt lãnh địa của bốn lãnh chúa đồng thời ép bọn hắn mua cho mình mới được. Chỉ năm lãnh chúa liên tục mua ma ngân Khẩn Cầu Giả, chắc chắn sẽ khiến cho Thần Điện chú ý, trong Thần Điện kia hẳn là không thiếu cao thủ thần hóa Khẩn Cầu Giả. Hắn bóp bóp sống mũi, khẽ thở dài.

Nói cho cùng hắn vẫn có chút không nỡ tự phế đi cánh tay phải, nhưng dù tiếc đến đâu hắn cũng phải làm. Có điều ở trong quán trọ này chắc chắn không thích hợp để chặt tay. Hắn dự đị đợi tới lúc trời sáng sẽ rời khỏi nơi này. Ở trong vùng hoang dã lâu như vậy, đã rất lâu rồi hắn không được nghỉ ngơi thật tốt. Suy nghĩ một lát, hắn đứng dậy rửa mặt, sau đó chui vào trong chăn để ngủ.

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất