CHƯƠNG 1007: LÃNH ĐỊA CHẾ ĐỊNH Dưới trướng mỗi lãnh chúa đều có lượng lớn chiến sĩ, giữa các lãnh chúa sẽ tranh cướp lãnh thổ tài nguyên lẫn nhau, chinh chiến liên tục, mà mỗi lần chiến tranh bộc phát, bị ảnh hưởng đầu tiên chính là cư dân ở biên giới lãnh địa.
Có thể nói, những người ở nơi này quanh năm hứng chịu đủ ngọn lửa chiến tranh tàn phá. Tuy rằng quý tộc Sylvia cũng sẽ tranh cướp lãnh địa cùng của cải lẫn nhau, nhưng hiếm khi bạo phát chiến tranh trực tiếp, đều là minh tranh ám đấu trên thương trường, hơn nữa sẽ quan tâm đến mặt mũi. Lúc cục diện căng thẳng cũng sẽ có Kỵ Sĩ Cung Điện cùng với Quân Bộ đứng ra điều tiết, nhưng nơi này lại chỉ có một vương đô. Từ câu trả lời của người trung niên mà xem, trừ phi lãnh chúa quá mức trắng trợn cực đoan tàn sát cư dân ở lãnh địa khác, vương đô mới đứng ra để can thiệp, bằng không cơ bản là không ra mặt.
- Xem ra, nơi này so với Sylvia còn đơn giản thô bạo hơn nhiều. Thực lực là vua, bình dân đáng thương chỉ có thể sống trong lo lắng đề phòng, mỗi khi gặp chiến loạn sẽ phải di chuyển. Nếu như lãnh chúa của mình thắng rồi thì dễ nói, nhưng nếu như bại, rất có thể bản thân sẽ bị tàn sát, hoặc là sẽ trở thành nô bộc tầng thấp nhất của lãnh chúa mới.
Ánh mắt Đỗ Địch An ánh mắt lấp lóe, vương đô chính là quyền lợi trung tâm ở chỗ này, cũng là nơi của của các đại nhân vật. Người nghèo sống ở Địa ngục, người giàu có Thiên Đường. Hiện tại hắn muốn lập tức đến vương đô nhìn thử, nếu như có thể tìm được truyền kỳ ký sinh hồn trùng thay thế cho cánh tay phải thì không thể tốt hơn.
Hơn nữa trong tay hắn bắt được vài con ký sinh hồn trùng, cũng muốn mượn sách ma vật của tòa Thần Bích này để giám định một chút. Dù sao vật chủ của những ký sinh hồn trùng này đều bị hắn chém giết trên đường tới đây, sách ma vật mà Thần Quốc dành cho nơi này hẳn là không giống với Sylvia.