Trần Vân Phương giơ ngón cái với hắn: "Không hổ là ngươi."
Ngừng một chút nàng lại hỏi: "Vậy ngươi cãi thắng chưa?"
"Thắng cái gì mà thắng, Từ Viện bây giờ dầu muối không vào, một mực nói thông báo của lãnh đạo cấp cao, nàng không làm gì được, mấy lãnh đạo đó biết gì về âm nhạc!" Trương Tư Triết lại uống ngụm nước.
"Vậy ngươi tìm ta, là muốn ta thay ngươi nói giúp?" Trần Vân Phương đứng dậy, bước đến trước mặt Trương Tư Triết.
"Ngươi là Khúc Thần, lãnh đạo cấp cao chắc chắn sẽ nể mặt ngươi." Trương Tư Triết gật đầu liên tục, "Dì nhỏ, ta rất muốn tiến bộ, khó khăn lắm mới ôm được một đùi, không thể vì cạnh tranh của công ty, hy sinh cơ hội trở thành ca thần của ta chứ?"