Miếng thịt kho rơi trở lại đĩa.
Nàng như một cái máy quay đầu, nhìn về phía Tô Hà, khó tin chỉ vào mình: "Ta... ta sao? Bảo ta hát?"
Nàng vì quá xúc động, giọng nói cũng có chút run rẩy.
"Sao thế, có khó khăn gì không?" Tô Hà cười hỏi.
"Không... ta lúc nào cũng sẵn sàng!" Lương Vũ Đình vội vàng nói.