TRUYỆN FULL

[Dịch] Đừng Gọi Tôi Là Ác Ma

Chương 104: Tận mắt chứng kiến ngươi chết (2)

Không phải là hắn muốn dốc toàn lực như chim ưng vồ thỏ, mà là hắn hưởng thụ khoái cảm mà ma hóa mang lại.

Đại giới chẳng qua chỉ là ăn thịt người mà thôi, hắn trả được.

Chỉ thấy da Vương Phong trong nháy mắt nứt ra, cơ bắp toàn thân bành trướng, xương cốt tăng vọt.

Hóa thành một quái nhân hình thể gần ba mét, toàn thân bao phủ bởi cơ bắp đỏ như máu, lưỡi thè ra thật dài.

"Ta quyết định rồi, sau khi giết ngươi, sẽ dùng ngươi làm bữa ăn khuya tối nay, khặc khặc khặc ~"

"Cân Nhục Pháo Đạn."

"Ầm" một tiếng, thân hình hắn trực tiếp biến mất tại chỗ, xông thẳng tới với tốc độ mắt thường khó mà bắt kịp.

Tốc độ của hắn nhanh hơn Nhậm Kiệt rất nhiều.

Hai người cơ hồ trong nháy mắt sẽ va chạm vào nhau!

"Toái Cốt Đả!"

Quyền đầu như búa tạ thẳng hướng đầu Nhậm Kiệt nện xuống, tiếng nổ vang đinh tai nhức óc.

Nhưng tốc độ của Vương Phong cho dù nhanh, trong mắt Nhậm Kiệt cũng không thể che giấu!

Chỉ thấy Nhậm Kiệt trừng lớn hai mắt, đồng tử hóa thành màu vàng kim!

"Ngưng Thị!"

Một khắc này, trong tầm mắt Vương Phong tựa hồ chỉ còn lại đôi mắt màu vàng kim của Nhậm Kiệt.

Đó rốt cuộc là đôi mắt như thế nào?

Lạnh lùng sắc bén, lộ rõ phong mang!

Động tác của hắn bỗng nhiên ngưng trệ, đứng im tại chỗ, vẫn duy trì động tác xuất quyền, nhưng dù hắn có dùng sức như thế nào, thân thể cũng không thể làm ra phản ứng.

Rốt cuộc là tình huống gì?

"Tại sao ta không thể cử động?"

"Ngưng Thị" này chính là kỹ năng mới từ Phá Vọng Chi Mâu của Nhậm Kiệt.

Sau khi sử dụng, kẻ bị Nhậm Kiệt nhìn chằm chằm sẽ bị cưỡng chế định thân trong một giây, nhưng chỉ giới hạn với người đồng giai!

Còn với kẻ có cấp bậc cao hơn Nhậm Kiệt một bậc, khi bị nhìn chằm chằm sẽ bị cưỡng chế định thân trong 0,5 giây. Nếu cấp bậc cao hơn nữa thì không có tác dụng, chẳng những không thể định thân mà còn bị phản phệ.

Vương Phong chỉ mới tam giai, cho nên khi bị nhìn chằm chằm, hắn đã trúng chiêu. Tuy chỉ trong thoáng chốc, nhưng đối với Nhậm Kiệt đã là quá đủ.

Ngay khoảnh khắc Vương Phong bị định thân, Nhậm Kiệt vung đao, lưỡi đao bằng băng tinh hung hăng chém về phía cánh tay hắn, Sương Lạc xuất kích.

Trong nháy mắt khi lưỡi đao chém lên cánh tay, hàn khí bùng nổ, đông cứng cánh tay hắn. Ngay sau đó, Nhậm Kiệt vung Xích Viêm Chi Nhận ở tay còn lại, chém ra một đường chém rực lửa.

"Vút!"

Cánh tay cơ bắp của Vương Phong bị chém đứt, văng ra xa, rơi xuống đất, vỡ nát.

Bất Diệt Xích Viêm nhanh chóng lan ra toàn thân, biến hắn thành một ngọn đuốc sống.

Hắn hét lên thảm thiết, thân hình cấp tốc lui lại, toàn thân đau đớn vì bị ngọn lửa thiêu đốt, kinh hãi nhìn Nhậm Kiệt.

"Không thể nào! Rốt cuộc ngươi có năng lực gì?"

Nếu nhát chém vừa rồi hướng vào đầu, có lẽ hắn đã mất mạng.

Nhưng Nhậm Kiệt không nói gì, chỉ lạnh lùng từng bước tiến về phía Vương Phong.

Vương Phong nghiến răng: "Lão tử không tin! Không tin ngươi có thể giết được ta!"

Trong mắt hắn tràn đầy phẫn hận, cánh tay bị đứt lìa chỉ trong vài nhịp thở đã mọc lại, thân thể hóa thành ảo ảnh, đang định lao tới thì lại bị định trụ.

Nhậm Kiệt vọt tới, đâm Sương Lạc Chi Nhận xuyên qua ngực, đè mạnh xuống, đóng đinh Vương Phong xuống mặt đất.

Hàn khí điên cuồng xâm nhập cơ thể, Vương Phong cảm thấy toàn thân trở nên cứng ngắc.

Nhậm Kiệt chậm rãi đứng dậy, đứng trên ngực Vương Phong, giẫm lên mặt hắn, hung hăng nghiến xuống:

Một đôi mắt nhìn xuống hắn, tràn đầy sát ý!

Thanh âm như vọng từ cửu u truyền đến:

"Bây giờ... kẻ nào mới là phế vật? Kẻ nào mới là sâu kiến?"

"Ta đã nói rồi! Ta sẽ tự tay lột da róc xương ngươi!"

"Vừa rồi, ta đã tận mắt chứng kiến ánh hào quang của Vệ thúc, còn bây giờ, ta cũng sẽ tận mắt chứng kiến cái chết của ngươi!"

(ps: Hôm nay vẫn bạo chương, trực tiếp bạo chương đến 20 vạn chữ, chỉ cần các bạn vẫn xem, Thanh Phong sẽ không ngừng, xông lên! Mọi người nhớ thêm vào giá sách, đánh giá năm sao nha ~ Ngoài ra, hôm nay sách mới cũng bắt đầu ra mắt lần đầu tiên, số liệu ban đầu thật sự rất quan trọng, mong các bạn ủng hộ nhiệt tình, yêu các bạn ~)