Lão Đinh rít một hơi thuốc:
“Ngươi cũng có thể không để ta cướp, quả thực có loại hai mươi vạn, ngươi có thể đi xếp hàng nửa năm một năm để mua nha? Nếu bỏ lỡ thời gian thức tỉnh tốt nhất, thì sẽ khó mà thức tỉnh lắm đó.”
“Còn ta đây là hàng có sẵn, ngươi cứ hỏi khắp thị trường mà xem, đều là giá này cả.”
Nhậm Kiệt nghiến răng, một ống không ổn, hai ống thì tiền của hắn không đủ. Nhậm Kiệt không khỏi để ý đến những bộ phận cơ thể máy móc treo trong cửa hàng tạp hóa!
“Lão bản, ở đây có thu cánh tay không?”