Q5 - CHƯƠNG 054: RẮP TÂM BẤT LƯƠNG. (2)
Lên chiếc xe của đội đặc cảnh, một chiếc việt dã, Tiêu Mộng Kỳ ngồi ở ghế phụ lái, Thử Tiêu lái xe. Xe đi một lúc Tiêu Mộng Kỳ nhìn qua gương chiếu hậu, thấy Dư Tội lại cái bộ dạng uể oải chống cằm nhìn ra ngoài, cô ổn định lại tinh thần, dùng giọng điệu chính thức mà mà không cao ngạo hỏi: “ Các đồng chí, tôi cảm thấy chúng ta hợp tác cần chân thành, không nên chia rẽ, đây là cơ hội để hai anh chứng minh bản thân mà.”
“ Chúng tôi có gì mà chứng minh?” Thử Tiêu bĩu môi, không coi ra gì: “ Cảnh sát nhỏ không có chỗ dựa như chúng tôi, dù có chứng minh tới mấy cũng chỉ chứng minh được mình là con tốt thí hợp cách mà thôi.”
Dư Tội còn chẳng thèm trả lời, tựa như không hề nghe thấy, Tiêu Mộng Kỳ không hi vọng gì nữa rồi, ác ý suy nghĩ có lẽ trình độ và học thức hai người này, tối đa chỉ loanh quanh được ở đồn công an, chút bản lĩnh chỉ là khôn vặt hoặc thủ đoạn lưu manh.
Tiêu Mộng Kỳ không nói nữa, nhưng Thử Tiêu lại hỏi:” Lãnh đạo, cô đừng chỉ nói chúng tôi, tôi hỏi cô, chuyện này là sao? Ra thực địa điều tra đâu tới lượt cô? Cô tham gia làm gì?”