Q8 - CHƯƠNG 016: DÙNG NÓI DỐI ĐÁP LẠI NÓI DỐI. (1)
Vầng tịch dương đỏ rực như máu trên đỉnh núi đang dần dần rơi xuống, thời tiết đầu mùa hè, gió tối từ núi thổi ra mang chút se se lạnh, làm Thử Tiêu đứng ở cửa sổ rùng mình.
Phong cảnh nơi này rất đẹp, chỉ là trời tối ngoài trại giam đen xì xì như ma quỷ khắp nơi, hắn đóng cửa lại, Dư Tội vẫn xem tài liệu liên quan tới tên lừa đảo kia, là hoạt động công khai mà hắn tham gia, hắn chỉ huy đội nhạc phạm nhân, lại còn sáng tác một bài ê răng là ( Hi vọng trùng sinh), chua hơn nữa là còn được thưởng, được giảm hình phạt.
Không chỉ thế, hắn còn viết sách, toàn bộ do hắn làm, không chỉ thư pháp đẹp, văn bút còn cao, trang tin của trại giam thường xuyên có bài của hắn, cả quản giáo cũng khen hay. Chưa phải toàn bộ ưu điểm của hắn, nghe nói trại giam Tấn Trung mấy năm xếp hàng đầu trong số trại giam toàn tỉnh nhờ công lao vị giáo viên này, ngồi tù còn lấy hai bằng cử nhân, ngoài ngưởng mộ không biết nói gì.
Thử Tiêu thò đầu nhìn, Dư Tội đang xem bức thư họa, chính giữa là hình Phật Dư Lặc, cũng là tác phẩm của Biện Song Lâm, chép miệng:” Có phải thấy kết cục của nhân tài đều không tốt không?”